[MNYT – 10] Mẹ ơi, cảm ơn mẹ đã sinh con ra trên cuộc đời này

admin    16/10/2018 04:59:46


Tác giả và mẹ

“Đi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹ. Đi suốt cuộc đời lòng mẹ vẫn theo con”, một thông điệp quen thuộc mà với những người con đây hẳn là điều ta cần ghi nhớ. Dù có xuống bể sâu, dù có nắng mưa hay bão tố, chỉ có mẹ là người yêu thương chúng ta vô điều kiện. Nếu ai đó có hỏi tôi rằng “Điều gì khiến tôi xúc động nhất?”, đó không phải là lời cầu hôn lãng mạn của chàng trai mà tôi yêu, cũng chẳng phải là nắm tay người ấy bước vào lễ đường, nhưng đó chính là giọt nước mắt và mồ hôi trên mắt mẹ.

Cảm ơn trời đã ban cho con một người mẹ vĩ đại, cảm ơn mẹ đã sinh con ra trên cuộc đời này… Hai tiếng “cảm ơn” chắc có lẽ cả cuộc đời này con cũng không thể nói hết được và cũng không thể hiện hết được những hi sinh lớn lao mà mẹ đã dành cho anh em chúng con. Người mẹ tảo tần, thức khuya dậy sớm, chăm cho con từng miếng ăn, giấc ngủ, làm lụng vất vả, chỉ mong chắt chiu để lo cho chúng con ăn học, không mong mỏi chúng con thành tài, làm thật nhiều tiền để báo đáp, chỉ mong sao cho chúng con được an yên với đời .
Mẹ có biết không, từ ngày ba mất, con biết mẹ đã vất vả hơn, vừa làm ba, làm mẹ.
Những việc nặng nhọc trước đây, ba làm, hôm nay, con nhìn thấy mẹ làm điều đó. Con biết, có những hôm mẹ khóc thầm, không dám bật ra thành tiếng, mẹ sợ anh em chúng con tỉnh giấc. Mẹ lo lắng đến từng bộ quần áo, đồ dùng học tập để chúng con đến trường, để cho con không thua thiệt bạn bè. Những khi kinh tế khó khăn, mẹ lại phải chạy vay từng nơi.
Mẹ cố gắng giấu! Nhưng mẹ à, chúng con biết tất cả!

Những hi sinh thầm lặng đó, mẹ luôn âm thầm giữ lấy. Ấy thế mà, có những lúc con cứng đầu, cãi lại mẹ, làm những điều khiến mẹ buồn. Có đôi lần, con còn trách mẹ, con trách vì sao gia đình mình lại không được như người ta…
Mẹ ơi, con xin lỗi mẹ, xin lỗi vì những điều ích kỉ của bản thân đã để những giọt nước mắt làm nhòe mắt mẹ.
Ở trọ xa nhà từ khi còn là sinh viên, cuối tuần vẫn được mẹ chuẩn bị đủ loại thức ăn. Bạn bè còn trêu rằng “Con gái nhỏ quá ư!“ nhưng con biết có nhiều người muốn như con những không được mẹ nhỉ? Nhiều lúc con than “Mẹ ơi, con mập quá!” mẹ hừm một tiếng bảo “Mập cái gì, gầy thế kia, ăn giúp tui đi cô nương!”. Thế là, cô con gái lại tự tin mà thốt lên “Mập đẹp mẹ nhỉ”. Mẹ cười.
***

Thời gian là điều chúng ta không thể níu kéo nhưng có thể lưu giữ tất cả bằng kí ức về những hình ảnh đẹp nhất, những ngày tháng vui vẻ nhất. Nhân 20/10 sắp đến, ngày tôn vinh “Một nửa yêu thương” của cuộc đời con, con chỉ mong mẹ được khỏe mạnh, mong mẹ luôn tươi cười và sống thật lâu thật lâu bên anh em con. Có những điều khó nói hết ra thành lời nhưng trong trái tim con luôn khắc ghi và thầm cảm ơn mẹ!
“CON YÊU MẸ… CẢM ƠN VÌ MẸ ĐÃ SINH CON RA TRÊN CUỘC ĐỜI NÀY!”

Viết bởi: Cô con gái tuổi 25

Xem bài dự thi của các TÁC GIẢ khác: